Chị Nguyễn Thị Ngọc, sinh năm 1965 ở Hải Phòng. Khi bước vào đại học năm thứ nhất, chị bị tai nạn giao thông mất một bên chân phải. Trải qua 2 năm đau đớn với 4 lần phẫu thuật, chị đã tập đi lại bằng chân giả.
Ra trường, chị lấy chồng, sinh được hai đứa con kháu khỉnh. Những tưởng một gia đình hạnh phúc đã là sự đền đáp đầy ý nghĩa cho những mất mát trước đó của chị, nhưng hình như cuộc đời vẫn muốn thử thách lòng kiên trì của chị.
Năm 2008, khi đó chị 43 tuổi, trong một lần tự thăm khám tại nhà, chị sờ thấy cục u nhỏ ở vú, ngay lập tức, chị lên Bệnh viện K thăm khám và có kết luận bị ung thư vú.
Chia sẻ với tôi, chị cho biết, chị không sốc nhưng không khỏi sợ hãi. Vì thời điểm chị mắc bệnh, sự hiểu biết về bệnh ung thư còn hạn chế, nhắc đến ung thư là hết, là chết. Chị đã từng quyết định không điều trị. Nhưng sau một ngày dài suy nghĩ và cả một đêm chỉ biết khóc, chồng chị và các con đã động viên, thuyết phục chị điều trị.
Chị biết, nếu mình mà suy sụp lúc này thì chồng con chị sẽ suy sụp theo. Vì vậy, chị đã quyết định chiến đấu với căn bệnh “tử thần” dưới sự hỗ trợ, động viên của gia đình.
Chị bắt đầu tìm hiểu và nhờ người thân giúp đỡ tìm tới các bác sĩ giỏi của Bệnh viện K. Trong quá trình điều trị, chị luôn tuân thủ phác đồ điều trị của bác sĩ, lắng nghe tư vấn của bác sĩ về việc luyện tập thể dục, về chế độ ăn uống phù hợp, nói không với những sản phẩm có khả năng gây tổn hại đến gan, thận. Do tinh thần lạc quan, lại có thêm sự tiếp sức của gia đình nên chất lượng cuộc sống của chị tốt dần lên.
Ý thức được tầm quan trọng của việc hiểu về ung thư đối với bản thân nói riêng và với đồng bệnh nói chung, nên ngoài việc tự nghiên cứu nhiều sách báo, tài liệu chị còn là một trong những “thủ lĩnh” của Câu lạc bộ Phụ nữ kiên cường, một câu lạc bộ dành riêng cho bệnh nhân bị ung thư vú.
Theo chị, một người bệnh bị ung thư nếu chỉ có thực hiện đúng phác đồ điều trị của bác sĩ thôi chưa đủ, họ cần có sự động viên, hỗ trợ về mặt tinh thần để có thể mạnh mẽ đối diện với những nỗi buồn, nỗi lo lắng, nỗi cô đơn của chính mình cùng những kì thị của xã hội. Câu lạc bộ của chị được sự hỗ trợ của các bác sĩ chuyên ngành ung thư cả nước và Hội ung thư Mỹ toàn cầu, luôn tổ chức những buổi tập huấn tư vấn, đồng đảng cho các chị em cách đối diện với bệnh ung thư, cách vượt qua nỗi sợ hãi và cách tự chăm sóc bản thân.
Từ những kiến thức thu nhận được, chị chia sẻ một cách nhiệt tình đến các chị em có quan tâm, tinh thần lạc quan trước những khó khăn của chị đã truyền cảm hứng cho rất nhiều người bệnh giống như chị, họ coi chị như một điểm tựa tinh thần khi mắc bệnh. Những buổi tối, khi mọi người đều dành thời gian cho gia đình bé nhỏ của mình thì chị vẫn kiên nhẫn dành thời gian để lắng nghe những tâm sự, những lo lắng, những bất an của đồng bệnh.
Là một bệnh nhân ung thư nên chị hiểu cảm giác hoang mang, thu mình đến trầm cảm của những đồng bệnh khi mới nghe tin mình bị ung thư. Chị lắng nghe và chia sẻ tâm tư cùng với họ, chị động viên và tư vấn họ từ những bước chuẩn bị đầu tiên về tâm lý cho bản thân, cách đối diện thực tế với một tinh thần lạc quan, rồi những bước chuẩn bị về mặt kinh tế như hướng dẫn họ mua BHYT vì bệnh sẽ phải điều trị lâu dài, khuyên nhủ họ phải ăn uống đủ chất dinh dưỡng, tuân thủ đúng phác đồ điều trị của bác sĩ, nhắc họ tránh xa những cách chữa trị bằng phương pháp chưa được kiểm chứng như thuốc nam, bột giun, bột cóc…
Chị kể lại, lúc phát hiện ra bệnh, con gái chị mới học lớp 6 và con trai học lớp 2, lúc đó chị chỉ ước ao có thể sống để nắm tay con gái mình mặc một tà áo trắng bước chân vào cổng trường PTTH. Những tưởng ước mơ ấy xa vời đối với một bệnh nhân ung thư, nhưng không, giờ con gái chị đã học xong đại học và đã đi làm. Còn chị, vẫn như xưa, vẫn vẹn nguyên một người phụ nữ năng nổ, nhiệt tình, đầy vui vẻ và hạnh phúc.
Hơn 11 năm mạnh mẽ chống lại căn bệnh ung thư cũng là chừng đó quãng thời gian chị đồng hành cùng đồng bệnh của mình trên từng giai đoạn chiến đấu kiên cường của họ.
Chị không nhớ hết những người mình đã chia sẻ, tư vấn, động viên, nhưng chị luôn tâm niệm, sống một ngày có ý nghĩa là ngày đó chị còn được nấu một bữa cơm ngon chờ chồng con về ăn, giặt bộ quần áo cho chồng, ngắm nhìn hai con lớn lên từng ngày và được sẻ chia, giúp đỡ những người phụ nữ có cùng hoàn cảnh giống như mình, để chứng minh một điều rằng: Ung thư không phải dấu chấm hết.
Ngô Nhâm
Việc thực hiện các thủ tục hành chính liên quan đến giấy chứng nhận quyền…
Chiều 22/11, trong khuôn khổ của Diễn đàn Chuyển đổi số thành phố Hải Phòng…
Sáng 22/11, UBND thành phố tổ chức Hội nghị tổng kết thực hiện Nghị quyết…
Ngày 22/11, UBND thành phố Hải Phòng phối hợp với Hiệp hội Phần mềm và…
Chiều 21/11, tại Trung tâm Hội nghị thành phố, Ủy ban nhân dân thành phố…
Ngày 20/11, tại Trụ sở Trung ương Đảng, Bộ Chính trị, Ban Bí thư đã…
This website uses cookies. See Our policy to learn more.
Read More